“Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống”.
Vua Frederick – theo thuyết bất khả tri – trong một bữa tiệc, giễu cợt Chúa Giêsu. Tướng Von Zealand đứng dậy, “Tâu bệ hạ, thần không sợ chết, đã thắng 38 trận cho ngài. Thần sẽ sớm ra trước Đấng ngài đang xúc phạm – Đấng đời đời, rất đời đời! Vĩnh biệt!”. Cả phòng lặng thinh. Vua run giọng, “Xin tha lỗi cho trẫm!”. Yến tiệc kết thúc trong thinh lặng.
Kính thưa Anh Chị em,
Đấng đời đời, ‘rất đời đời’ của Von Zealand chính là “Thiên Chúa của kẻ sống” mà Tin Mừng hôm nay tiết lộ. Để hiểu được lời này, Karl Rahner nói, “Bạn hãy thả mình vào cung lòng của Thiên Chúa một cách vô điều kiện!”.
Tin Mừng tường thuật việc giới Sadducêô đưa ra một kịch bản trái khoáy để gài bẫy Chúa Giêsu: một phụ nữ – vợ của bảy anh em; khi sống lại, nàng là vợ ai? Chúa Giêsu nói, “Chúa là Thiên Chúa của kẻ sống!”. Hôn nhân chỉ dành cho đời này, không cho đời sau, sẽ không ai là chồng của nàng! Với giáo huấn này, một số người sẽ gặp khó khăn. Họ mong vẫn là vợ, là chồng của người phối ngẫu trên thiên đàng. Hãy yên tâm, các mối dây yêu thương đã hình thành trên dương thế sẽ vẫn còn, thậm chí, được củng cố hơn trên trời! Tuy nhiên, hôn nhân, theo nghĩa trần thế, sẽ chấm dứt; nó được thay thế bằng tình yêu trong sáng của một cuộc sống mới. “Điều chúng ta sống như tình yêu trong thời gian sẽ được biến hình, chứ không bị xoá bỏ, trong cõi đời đời!” – Von Balthasar.
Karl Rahner nói, “Niềm tin vào sự phục sinh mai ngày của Kitô hữu được đính chặt tận chóp trên cùng bản tính hằng sống của Thiên Chúa; Ngài hằng sống, đời đời, ‘rất đời đời’… nên tình yêu của Ngài cũng vĩnh hằng, miên viễn và vô cực như Ngài!”. Thánh Vịnh đáp ca bày tỏ niềm tri ân, “Lạy Chúa, con hoan hỷ vì được Ngài cứu thoát!”. Không có thiên đàng, không có cuộc sống vĩnh cửu, Kitô giáo sẽ ‘giảm giá’ và chỉ còn là đạo đức học hay một triết lý sống. Niềm tin vào sự phục sinh là cần thiết để mọi hành động yêu thương không phải là phù du và tự nó kết thúc, nhưng có thể trở thành hạt giống định hình hoa trái vĩnh cửu trong khu vườn nhà Cha. “Niềm vui gặp lại trên thiên đàng không phải là trở về điều đã qua, nhưng là khám phá điều mà tình yêu lẽ ra phải trở thành!” – C.S. Lewis.
Anh Chị em,
Vì “Chúa là Thiên Chúa của kẻ sống!” nên sống đức tin không chỉ là chờ đợi một “đời sau”, nhưng là ‘để sự sống đời đời’ thấm vào từng chọn lựa hôm nay. Tin vào Chúa của kẻ sống, chúng ta học ‘yêu không mà chiếm hữu’, ‘cho mà không sợ mất’, ‘tha mà không hối tiếc’. Mỗi hy sinh, mỗi trung tín nhỏ bé đều là một bước chạm vào cõi ‘rất đời đời’. Trong Chúa Kitô Phục Sinh, cái chết không còn là ngõ cụt, nhưng là ngưỡng cửa; không còn là chia lìa, nhưng là biến đổi; không còn là mất mát, nhưng là khởi đầu trong ánh sáng vĩnh cửu! Và chính trong niềm hy vọng này, đời sống mong manh của chúng ta được neo chặt vào sự sống vô tận của Thiên Chúa.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con sợ chết, không thắng trận nào cho Chúa, lại sợ sớm trình diện Ngài. Cho con dám thả mình vào ‘vực Giêsu’, hầu con không sống như không có đời sau!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)